Nước nào bị dập dồn chinh chiến
Cũng do nơi Mẫu chuyển phạt thành
Vậy ai nào biết đến danh
Huyền linh quang điển Mẹ dành đó đây
Có tạo lảnh the đầy lụa vãi
Cùng quả hoa rau cải trái cây
Nào là chua ngọt đắng cay
Lúa ăn, thức uống, rừng cây ai tường
Hành,ớt, hẹ, gừng, đường, tiêu, tỏi
Khắp nhân sinh ai khỏi bịnh đâu
Hóa sinh linh dược nhiệm mầu
Cao lương mỹ vị thiếu đâu vật nào
Lại có giấm, chanh, dầu, tương, muối
Suối nào bằng nguồn suối tình thương
Mẹ ban trăm vạn mùi hương
Lao tâm tổn huyết đoạn trường vì con
Công lao Mẹ bút son khó tả
Tình bao la biển cả khó hơn
Khổ đau Từ Mẫu chẳng sơn
Nỡ nào quên dứt nghĩa ơn cho đành
Vật ăn uống Mẹ dành con đó
Sản phẩm do Mẹ hóa tạo ra
Cân đai áo mão phù hoa
Bạc tiền vật dụng hiển ra hằng ngày
Mẹ chẳng thấy một ai lòng tưởng
Thân Mẫu sinh ban thương khắp nơi
Vật chi chẳng sót trên đời
Mẫu không nghe có một lời nhớ thương
Trong vũ trụ tuần hườn tạo hóa
Do Mẫu danh ra quả địa cầu
Biến dành sáu ngã luân hồi
Biết bao sản vật hoa mầu tốt xinh
Kẻ thế đâu rõ tình thân Mẫu
Dầu Hoàng Thiên khó nỗi sánh hơn
Trên trời mưa đổ từng cơn
Dưới đất Mẹ hóa huyền chân phép Mầu
Dòng mưa tuôn ngọt ngào cam lộ
Ngũ cốc dành hóa độ nhân sinh
Cỏ cây tươi tốt hương thanh
Địa châu thấm giọt mưa lành phì nhiêu
Chính hơi nước thâu nhiều mạch huyết
Bao tinh vi sương tuyết giá băng
Đài mây gom tựu phủ giăng
Gặp luồng quan điển biến tan mây liền
Mưa tuôn xuống trần miền tỏa khắp
Cù rồng kia trốn nấp ngàn sông
Lãnh phần vận chuyển gió giông
Mẹ truyền hoán vô hô phong ứng hầu
Cù rồng ở xứ nào chẳng có
Ẩn biển sâu làm gió chuyển mây
Đều do lệnh Mẹ phán bày
Ơn trên chiếu triệu dám rày rãi đâu
Muôn thu vẫn nằm sâu lòng đất
Mẹ dưỡng nuôi âm chất hoằng khai
Nhọc nhằn nào quản đắng cay
Điển quang huyền diệu đêm ngày dưỡng sinh
Chốn dương trần con lành tọa hưỡng
Bao nhiệm Mầu mẹ thưởng hồng ân
Tất cả do lệnh Mẫu phân
Công dầy chẳng thấy người trần ghi tâm
Mẹ thương con dạ thầm đau thắt
Chẳng bao giờ nhắm mắt nghỉ đâu
Điển quang nếu Mẹ rút thâu
Càn khôn, vũ trụ, địa cầu tiêu tan
Khi cá ngao trở ngang vùng vẫy
Thiên địa đành chịu phải rả đôi
Dương trần như thể bèo trôi
Cảnh trời trống rỗng thảm sầu nạn tai
Ngoại càn khôn Như Lai tạm ẩn
Chư Bồ Tát tàn lẫn biệt tin
Từ vua chúa đến quân binh
Sẽ đều diệt nhân sinh điêu tàn
Phương hướng đành tiêu tan tất cả
Như ở trong lòa hỏa bị thiêu
Muôn loài vạn vật bao nhiêu
Phải đành chịu cảnh quạnh hiu khổ sầu
Mẹ phán truyền ngọc châu cao quý
Ai sưu tầm diệu lý quang minh
Tâm thành khảo sát chân kinh
Thọ trì giảng nói chúng sinh hiểu rành
Từ Tôn chiếu điển lành ban phước
Sắc lệnh phê người được hiển vinh
Phi tài huyền diệu cao minh
Mẫu từ giáng bút ngọc linh chi truyền
Nhập vào tâm kẻ hiền sáng suốt
Chân khí như ánh đuốc thiên nhiên
Mẫu cho phản bổn hườn nguyên
Chân thần đúng ngoại xuất liền chẳng sai
Tinh khí hiệp cho mau dưỡng tánh
Gắng tâm tu hưởng cảnh thượng đài
Khai tâm trung chuyển đạo ngay
Lý chân thông hiểu chớ rày bỏ qua
Còn quán tưởng sâu xa kinh Mẫu
Chó khoe tài nông nổi mà chi
Chân kinh lệnh Mẹ khó gì
Quần thần văn võ chẳng khi lời vàng
Đại Từ Tôn Mẫu Hoàng cao cả
Ân đức dày vông ngã đành sao
Tao nhân mặc khách anh hào
Nông thương, công, sĩ nỡ nào lảng ngơ
< Lùi | Tiếp theo > |
---|