卷耳1 |
Quyển nhĩ 1 |
Rau quyển 1 (Người dịch: Tạ Quang Phát) |
采采卷耳、 不盈頃筐。 寘彼周行。 |
Thái thái quyển nhĩ, |
Núi kia em muốn lên cùng |
» Hiện dịch nghĩa
Chú giải của Chu Hy:
Chương này thuộc phú.
Thái thái, hái nhiều lần, không phải chỉ có một lần hái.
quyển nhĩ, cây tỉ nhĩ, lá như vành tai chuột, mọc chung thành đám như cái mâm
khuynh, nghiêng
khuông, cái giỏ bằng tre
hoài, nhớ tưởng.
nhân, người - chỉ Văn vương
chí, bỏ
chu hành (đọc hàng cho hợp vận), đường lớn
Hậu phi nhớ tưởng đến chồng, vì Văn vương đi khỏi, mới phô trần tình ý làm bài thơ này. Nói thác là vừa đi hái rau quyển nhĩ, chưa đầy giỏ nghiêng thì lòng lại nhớ tưởng đến người, cho nên không thể nào hái tiếp nữa, bỏ quên giỏ rau bên đường.
卷耳 2 |
Quyển nhĩ 2 |
Rau quyển 2 (Người dịch: Tạ Quang Phát) |
陟彼崔嵬、 |
Trắc bỉ tồi ngôi, |
Núi kia em muốn lên cùng |
» Hiện dịch nghĩa
Chú giải của Chu Hy:
Chương này thuộc phú.
trắc: lên.
tồi ngôi: núi đất mà trên có đá.
khôi dồi: ngựa bịnh mệt mỏi không thể lên cao.
cô: chỉ.
lôi: đồ đựng rượu có khắc vẽ hình mây và sấm, có trang sức bằng vàng thì gọi là kim lôi.
vĩnh: lâu, dài, xa
Chương này nàng lại nói thác là muốn lên núi đất có đá kia để ngóng trông người của nàng tưởng nhớ mà đi theo cùng, thì ngựa lại mệt đau không thể nào leo lên được. Cho nên nàng đành rót rượu ở lọ vàng ra uống để khỏi phải tưởng nhớ mãi không thôi.
卷耳 3 |
Quyển nhĩ 3 |
Rau quyển 3 (Người dịch: Tạ Quang Phát) |
陟彼高岡、 |
Trắc bỉ cao cương, |
Muốn lên trên sống núi cao |
» Hiện dịch nghĩa
cương: sống núi.
huyền hoàng: ngựa đen mà đổi sắc vàng, quá bịnh mà biến sắc.
tự: loài bò rừng có một sừng (như con tê giác), màu xanh, nặng ngàn cân.
quang: cái chén.
tự quang: chén rượu bằng sừng con tự.
卷耳 4 |
Quyển nhĩ 4 |
Rau quyển 4 (Người dịch: Tạ Quang Phát) |
陟彼砠矣、 |
Trắc bỉ thư hĩ! |
Núi cao em muốn lên trên, |
Chú giải của Chu Hy:
Chương này thuộc phú.
thư: núi đá mà ở trên có đất.
đồ: ngựa bịnh không thể tiến lên được.
phô: người bịnh không thể đi được.
hu (吁): lo rầu mà than thở. Sách Nhĩ nhã chú chữ hu (盱), ra là giương mắt trông ra xa (xem rõ ở thiên Hà nhân tư).
Thiên Quyển nhĩ có 4 chương, mỗi chương 4 câu.
Thiên này cũng bà Hậu phi làm ra, khiến chúng ta nhận thấy nết trinh tịnh chuyên nhất rất mực của nàng, há chẳng phải là làm vào lúc Văn vương đi chầu hay đi đánh giặc hoặc lúc bị giam ở Dữu lý hay sao? Nhưng không thể khảo cứu rõ ra được.
< Lùi | Tiếp theo > |
---|